
Những nương lúa an toàn chín vàng sau đợt mưa gió

Là xã thuần nông, nhân dân lại chăm chỉ lao động, tích cực tham gia thị trường xuất khẩu lao động cũng như kinh doanh thương mại, nên cuộc sống nhân dân Phúc Lợi ngày càng nâng cao, chất lượng cuộc sống không ngừng đi lên.
Nhưng người dân quê nơi đây, chẳng phải vì giờ no đủ mà quên đi cảnh xưa.
Chẳng vì thóc đầy bồ mà phụ cánh đồng lúa nắng mưa dãi dầu. Họ vẫn cần
mẫn, vẫn chắt chiu, vẫn vui trong cảm giác mùa về đủ đầy như bao năm tháng, bao đời họ sống.
Dù mới sáp nhập được 6 tháng, nhưng cán bộ và nhân dân Phúc
Lợi luôn kết đoàn, như là họ cùng một nhà đã lâu. Từ phong trào văn hoá văn nghệ, phong cách sống,...đến cánh đồng mùa gặt, họ cũng họp bàn chung nhau
từng chiếc máy gặt. Làng nọ, xóm kia, vẫn hẹn lịch, sắp xếp gặt theo vùng. Vùng
nào bị đổ rạp gặt trước, vùng chín gặt trước, vùng xanh chờ sau…Nhân dân cứ thế
mà nhường nhau, hẹn nhau nhịp nhàng mùa. Cán bộ cũng vì thế mà chăm lo, cũng vì thế mà cố gắng, dù cho có nhiều khó khăn đi chăng nữa.
Cái tình đi trước thì luôn êm đềm là vậy.
Mới cách đây hơn tháng thôi, những nương lúa bị đổ rạp vì
mưa gió, nhiều hộ dân cững chỉ biết ngửa mặt thán trời…Nhưng thôi, đám ruộng
nào rạp thì chịu, tìm cách dựng nẹp lên, hoặc lúa chắc xanh thì gặt ủ, đám ruộng nào đẹp họ giữ lấy, chờ khi chín gặt nhanh, đưa về. Người dân
quê Phúc Lợi từ bao đời, biết chấp nhận mất mát, cũng biết chắt chiu cơ hội mà
giữ lấy thành công.
(Tìm cách cứu lúa bị đổ rạp)
Hương lúa chín, hương rạ khô, cứ thơm dịu cả khoảng trời quê yên bình như thế. Trịnh Công Sơn từng viết “Đời sao yên vắng, như đồng lúa gặt xong?’’. Quả thật vậy, khi lúa được đưa về nhà, khi cánh đồng còn trơ gốc rạ, rơm khô thơm mùi nắng. Thì cảm giác an toàn, bình yên thực sự bắt đầu. Đó là cảm giác của người nông dân sau vụ gặt. Là thóc đầy bồ, là bát cơm trắng mùa mới thơm tròn vị gạo, chan chát mồ hôi, là chắc chắn vụ lúa đã trong nhà.
("Lúa gặt rồi chỉ còn lại rơm thơm")

Cả một làng quê yên ã, không xa phố
thị mà vẫn giữ được nét chân chất từ phố về làng. Cánh đồng quê vàng rộm lúa
chín, người dân tấp nập cho lúa vào bì, cuộn rơm về chái bếp, rồi trao nhau từng
ly nước mát lành. Một Phúc Lợi cứ thế, dịu dàng vào mùa gặt, dù mặt trời trên
cao vẫn rực nóng từng ngày hè.
MaiHoang – Tuấn Trần